Thứ Ba, 29 tháng 12, 2020

Hoa hồng trắng

 


HOA HỒNG TRẮNG

Đây là trái đất? Thế thì
tôi không thuộc về đây.

Bạn là ai trong cửa sổ sáng đèn
bị che khuất bởi những chiếc lá thấp thoáng
của cây kim ngân đen?
Bạn có thể sống sót ở nơi tôi không thể sống
sau mùa hè đầu tiên?

Những cành cây mảnh mai trong đêm
khuấy động và sột soạt bên cửa sổ.
Hãy giải thích cuộc sống của tôi mà không cần ra dấu

mặc dù tôi gọi bạn trong đêm:
tôi không giống như bạn, tôi chỉ có
cơ thể của tôi là giọng nói, tôi không thể
như bạn biến mất trong lặng im –

Và vào buổi sáng lạnh lùng
trên bề mặt tối tăm của đất
tiếng vọng giọng nói của tôi trôi dạt
độ trắng dần dần bị hấp thụ vào bóng đêm

như thể bạn đang làm một dấu hiệu sau cùng
thuyết phục tôi rằng bạn không thể ở nơi này tồn tại

hoặc để tôi thấy bạn không phải là ánh sáng mà tôi đã gọi
nhưng mà bóng đêm ở phía sau lưng. 

The White Rose

This is earth? Then
I don’t belong here.

Who are you in the lighted window
shadowed now by the flickering leaves
of the wayfare tree?
Can you survive where I won’t last
beyond the first summer?

All night the slender branches of the tree
Shift and rustle at the bright window.
Explain my life to me, you who make no sign,

though I call out to you an the night:
I am not like you, I have only
my body for a voice; I can’t
disappear into silence –

And in the cold morning
over the dark surface of the earth
echoes of my voice drift,
whiteness steadily absorbed into darkness

as though you were making a sign after all
to convince me you to couldn’t survive here

or to show me you are not the light I called to
but the blackless behind it.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Huyền thoại về sự tận tâm

HUYỀN THOẠI VỀ SỰ TẬN TÂM   Khi Hades* quyết định yêu cô gái dễ thương thần đã xây cho cô một bản sao nơi trần thế mọi thứ đều giống y, bao ...