Thứ Ba, 29 tháng 12, 2020

Kẻ lang thang Persephone (II)

 



KẺ LANG THANG PERSEPHONE (II)

Trong giả thuyết thứ hai thì Persephone đã chết.
Cô ấy chết, mẹ cô ấy đau buồn –
vấn đề tình dục ở đây không nên
làm cho chúng ta quan tâm lo lắng. 

Vì đau buồn Demeter lảng vảng
vòng quanh trái đất. Chúng ta không mong
biết những gì Persephone đang làm.
Cô ấy đã chết, mà người chết là điều bí ẩn.

Chúng ta có
ở đây người mẹ và con số không:
và điều này hoàn toàn 
phù hợp với kinh nghiệm của người mẹ

bà nhìn vào mặt đứa trẻ. Và nghĩ:
Ta nhớ khi con không tồn tại. Đứa bé
đang phân vân, và theo ý của đứa con
thì nó đã luôn tồn tại, giống như rằng

mẹ của nó luôn tồn tại
ở dạng hiện tại của mình. Mẹ cô
giống như một nhân vật ở trạm xe buýt
một khán giả chờ xe buýt tới.
Trước đó bà ấy là xe buýt, ngôi nhà tạm thời
hoặc tiện nghi. Persephone được bảo vệ
nhìn chằm chằm ra cửa sổ của cỗ xe.

Cô ấy nhìn thấy gì?
buổi sáng đầu xuân, vào tháng Tư. Bây giờ

toàn bộ cuộc sống của cô đang bắt đầu
chỉ tiếc rằng nó vô cùng ngắn ngủi. 
Thực tế cô ấy biết rằng như vậy

chỉ có hai người lớn: cái chết và mẹ cô.
Nhưng cả hai
gấp đôi những gì mẹ cô ấy có:
mẹ cô ấy có

chỉ một đứa con, con gái.
Như một vị thần, cô ấy có thể sinh
cả một nghìn đứa con. 

Chúng ta bắt đầu thấy ở đây
bạo lực tiềm ẩn của trái đất

sự thù địch của nó cho thấy rằng
cô ấy không hề ước mong
để tiếp tục như một nguồn sống.

Và tại vì sao giả thuyết này
chưa bao giờ được đem ra bàn cãi? 
Bởi vì nó không có trong lịch sử
nó chỉ tạo ra câu chuyện như vầy.

Trong đau buồn, sau khi con gái chết
người mẹ lang thang trên trái đất.
Người mẹ đang chuẩn bị hồ sơ
như một chính trị gia
bà ấy nhớ mọi thứ và 
không thừa nhận bất cứ điều gì cả. 

Ví dụ, con gái của bà ấy
sinh ra đã không thể chịu nổi
vẻ đẹp của cô ấy không thể chịu nổi.
Bà ấy nhớ Persephone
nhớ sự ngây thơ, dịu dàng của đứa con.

Bà nghĩ gì khi tìm kiếm con gái mình?
Chẳng phải bà ấy đang tiến hành
một cảnh báo có thông điệp ẩn:
bạn đang làm gì bên ngoài cơ thể của tôi chăng?

Bạn sẽ tự hỏi mình:
tại sao cơ thể của người mẹ lại an toàn?

Câu trả lời là
đây là câu hỏi sai, vì

cơ thể của con gái
không tồn tại bất kỳ đâu
nó là một nhánh của cơ thể mẹ
điều đó cần phải
gắn vào bằng bất kỳ giá nào.

Khi một vị thần đau, điều này có nghĩa
là tiêu diệt người khác (như trong chiến tranh)
đồng thời kêu oan để hủy bỏ
các thỏa thuận (cũng như trong chiến tranh):

nếu thần Dớt sẽ đưa cô ấy trở về
nghĩa là mùa đông sẽ kết thúc.

Mùa đông sẽ hết, mùa xuân sẽ về đây.
Những cơn gió nhỏ hay quấy rầy
mà tôi yêu, những bông hoa vàng ngốc nghếch –

Mùa xuân sẽ về và một giấc mơ
dựa trên những lời nói dối:
rằng người đã chết sẽ quay trở lại. 

Persephone
đã quen với cái chết. Và ở đây lần nữa
mẹ của cô lại kéo cô ấy ra đường –

Bạn phải tự hỏi mình:
những bông hoa có thật không? 

Nếu Persephone “trở lại” thì sẽ có
một trong hai lý do:

hoặc cô ấy chưa chết, hoặc
người ta đang sử dụng cô
để hỗ trợ cho điều bịa đặt –

Tôi nghĩ tôi có thể nhớ rằng
mình đang chết. Nhiều lần vào mùa đông
Tôi đến gần Dớt. Xin Ngài nói giùm, tôi hỏi thần
làm thế nào tôi có thể chịu đựng trái đất?

Và vị thần trả lời
trong một thời gian ngắn, con sẽ quay về nữa.
Còn trong khoảng thời gian giữa

con sẽ quên hết mọi thứ:
và những cánh đồng băng đó sẽ
là đồng cỏ của Elysium.

Persephone the Wanderer (II)  

In the second version, Persephone
is dead. She dies, her mother grieves —
problems of sexuality need not
trouble us here.

Compulsively, in grief, Demeter
circles the earth. We don’t expect to know
what Persephone is doing.
She is dead, the dead are mysteries.

We have here
a mother and a cipher: this is
accurate to the experience
of the mother as

she looks into the infant’s face. She thinks:
I remember when you didn’t exist. The infant
is puzzled; later, the child’s opinion is
she has always existed, just as

her mother has always existed
in her present form. Her mother
is like a figure at a bus stop,
an audience for the bus’s arrival. Before that,
she was the bus, a temporary
home or convenience. Persephone, protected,
stares out the window of the chariot.

What does she see? A morning
in early spring, in April. Now

her whole life is beginning — unfortunately,
it’s going to be
a short life. She’s going to know, really,

only two adults: death and her mother.
But two is
twice what her mother has:
her mother has

one child, a daughter.
As a god, she could have had
a thousand children.

We begin to see here
the deep violence of the earth

whose hostility suggests
she has no wish
to continue as a source of life.

And why is this hypothesis
never discussed? Because
it is not in the story; it only
creates the story.

In grief, after the daughter dies,
the mother wanders the earth.
She is preparing her case;
like a politician
she remembers everything and admits
nothing.

For example, her daughter’s
birth was unbearable, her beauty
was unbearable: she remembers this.
She remembers Persephone’s
innocence, her tenderness —

What is she planning, seeking her daughter?
She is issuing
a warning whose implicit message is:
what are you doing outside my body?

You ask yourself:
why is the mother’s body safe?

The answer is
this is the wrong question, since

the daughter’s body
doesn’t exist, except
as a branch of the mother’s body
that needs to be
reattached at any cost.

When a god grieves it means
destroying others (as in war)
while at the same time petitioning
to reverse agreements (as in war also):

if Zeus will get her back,
winter will end.

Winter will end, spring will return.
The small pestering breezes
that I so loved, the idiot yellow flowers —

Spring will return, a dream
based on a falsehood:
that the dead return.

Persephone
was used to death. Now over and over
her mother hauls her out again —

You must ask yourself:
are the flowers real? If

Persephone “returns” there will be
one of two reasons:

either she was not dead or
she is being used
to support a fiction —

I think I can remember
being dead. Many times, in winter,
I approached Zeus. Tell me, I would ask him,
how can I endure the earth?

And he would say,
in a short time you will be here again.
And in the time between

you will forget everything:
those fields of ice will be
the meadows of Elysium.

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Huyền thoại về sự tận tâm

HUYỀN THOẠI VỀ SỰ TẬN TÂM   Khi Hades* quyết định yêu cô gái dễ thương thần đã xây cho cô một bản sao nơi trần thế mọi thứ đều giống y, bao ...